Showing posts with label ELT. Show all posts
Showing posts with label ELT. Show all posts

Monday, January 20, 2020

Về quy định không sử dụng người nước ngoài để viết SGK ngoại ngữ: "Một quy định lỗi thời"(Nguồn: Thanh Niên, 16/1/2020)

Bài này là của tôi. Link đây: https://thanhnien.vn/toi-viet/chao-buoi-sang/mot-quy-dinh-loi-thoi-1172540.html

-------------
Quy định của Bộ GD-ĐT chỉ phê duyệt sách giáo khoa ngoại ngữ có chủ biên là người VN gây nhiều ý kiến trái chiều. Có lẽ Bộ GD-ĐT nên xem xét lại chủ trương không sử dụng người nước ngoài khi soạn sách giáo khoa ngoại ngữ.
Nhìn từ góc độ dạy và học ngoại ngữ thì sử dụng giáo trình do người bản ngữ soạn ra là tốt nhất. Kinh nghiệm ở một số quốc gia khác tại Đông Nam Á, ví dụ như Singapore, vào thời gian đầu sẽ sử dụng luôn sách từ các nhà xuất bản của nước ngoài (bản ngữ) để cho học sinh học.
Tất nhiên điều này sẽ có một chút bất lợi là không chủ động được về mục tiêu và nội dung nên có thể sẽ có chỗ thừa hoặc thiếu (hoặc vừa thừa vừa thiếu), nhưng điều này có thể được nhà trường hoặc chính cơ quan quản lý nhà nước về giáo dục sẽ điều chỉnh, bổ sung để đạt mục tiêu của mình. Cần lưu ý rằng Singapore là một quốc gia sử dụng tiếng Anh như một ngôn ngữ chính thức, có nghĩa là khả năng sử dụng tiếng Anh của người dân Singapore luôn cao hơn mức trung bình của Đông Nam Á, nhưng họ vẫn sử dụng sách nguyên gốc của nước ngoài để đảm bảo về chất lượng sách.
Và chỉ sau một thời gian học sách của nước ngoài, học được cách làm của họ, Singapore mới chủ động xây dựng bộ sách giáo khoa (SGK) của riêng mình, nhưng hoàn toàn có thể mời người bản ngữ tham gia để cùng xây dựng hoặc hiệu chỉnh cho phù hợp.
Việt Nam có thể có những lý do riêng để không muốn người nước ngoài tham gia, nhưng đã là SGK thì nhất thiết phải đặt vấn đề chất lượng của sách lên hàng đầu. Vì SGK sẽ ảnh hưởng đến nhiều thế hệ, và vì đây là sách dạy ngoại ngữ thì ta không thể dạy một loại ngoại ngữ mà khi nói lên thì sẽ là một thứ tiếng không giống ai. Có lẽ Bộ GD-ĐT nên xem xét lại chủ trương không sử dụng người nước ngoài khi soạn SGK ngoại ngữ.
Thực tế ở Việt Nam, trong nhiều năm SGK ngoại ngữ là do người Việt soạn, và rõ ràng là có những hạn chế cả về ngôn ngữ lẫn về phương pháp. Nói ngắn gọn là học xong chương trình chính thức ở trường thì không sử dụng được bao nhiêu.
Chính vì vậy mà các trung tâm ngoại ngữ ngoài giờ đều chọn sách dạy ngoại ngữ của nước bản ngữ để sử dụng. Cho nên nếu vẫn giữ quan điểm không cho phép người nước ngoài tham gia soạn SGK thì sẽ dẫn đến tình trạng vừa kém hiệu quả trong giờ học chính thức tại trường, vừa tạo cơ hội cho các nhà xuất bản nước ngoài bán sách cho người Việt Nam với giá cao. Trong khi đó, nếu mời người nước ngoài cùng tham gia thì tránh được cả 2 điều bất lợi trên.
Tất nhiên sự tham gia của người nước ngoài có thể theo nhiều mức độ tùy theo mục tiêu của chính chúng ta. Nếu không có sự tham gia này thì chắc chắn ngôn ngữ được viết trong SGK ngoại ngữ sẽ khó mà đúng chuẩn mực và tự nhiên được. Là điều mà giới chuyên môn giảng dạy ngoại ngữ luôn cố tránh.
Tôi nghĩ, với mục tiêu đẩy mạnh chất lượng dạy và học ngoại ngữ mà Bộ GD-ĐT đã chủ trương từ nhiều năm nay, nếu quả thật luật Xuất bản hiện hành đang là rào cản khiến không thể sử dụng người nước ngoài trong việc tham gia viết SGK, thì các cơ quan có trách nhiệm nên ngồi lại với nhau để tìm cách tháo gỡ.
Có một giải pháp dễ được chấp nhận nhất trong khi chờ đợi những thay đổi về luật, đó là: bắt buộc phải có người bản ngữ tham gia vào khâu cuối cùng trước khi SGK “ra lò”, đó là khâu thẩm định và hiệu chỉnh ngôn ngữ. Chỉ có cách đó mới mong biến ngoại ngữ thành một thế mạnh của người Việt Nam như mục tiêu ban đầu của đề án ngoại ngữ 2020.

Tuesday, September 3, 2019

CẦN LÀM GÌ ĐỂ TIẾNG ANH TRỞ THÀNH NGÔN NGỮ THỨ HAI TẠI VIỆT NAM?

Đây là bản thảo gốc của một bài viết của tôi, đã đăng trên báo Thanh Niên cách đây ít lâu. Nay đăng lại trên blog để lưu.
-------------

CẦN LÀM GÌ ĐỂ TIẾNG ANH TRỞ THÀNH NGÔN NGỮ THỨ HAI TẠI VIỆT NAM?

Đề xuất táo bạo mới đây của Bộ trưởng Bộ Thông tin – Truyền thông với Thủ tướng về việc sớm công nhận tiếng Anh là ngôn ngữ thứ hai tại Việt Nam đang đặt ra cho các nhà chính sách lẫn giới chuyên môn một câu hỏi: Nếu chính sách này được ban hành, thì làm thế nào để nó thực sự đi vào cuộc sống, chứ không chỉ tồn tại trên giấy?

Trước hết, cần làm rõ thế nào là tiếng Anh như ngôn ngữ thứ hai. Có hai cách hiểu về cụm từ này. Cách thứ nhất, được sử dụng trong lĩnh vực giảng dạy tiếng Anh, định nghĩa “tiếng Anh như ngôn ngữ thứ hai” là tiếng Anh của một người ngoại quốc học và sử dụng tiếng Anh TRONG MÔI TRƯỜNG NÓI TIẾNG ANH Tiếng Anh bản ngữ (TƯƠNG TỰ như KHI HỌC tại Anh, Mỹ, Úc …). Theo cách hiểu này, thì tiếng Anh tại Việt Nam chỉ được học/dạy như một ngoại ngữ, vì chúng ta không có một cộng đồng đông đảo những người nói tiếng Anh bản ngữ để tạo ra môi trường sử dụng tiếng Anh hàng ngày một cách tự nhiên. Đây là lý do tại sao trước đây khi Bộ trưởng Bộ Giáo dục Phùng Xuân Nhạ đưa ra chủ trương chủ trương “đưa tiếng Anh thành ngôn ngữ thứ hai tại Việt Nam” như một mục tiêu của Đề án ngoại ngữ quốc gia 2020 thì đã có nhiều người băn khoăn hoặc lên tiếng phản đối.

Bên cạnh cách hiểu phổ biến nêu trên, vẫn còn một cách hiểu khác nữa, và hẳn là đây là cách hiểu của Bộ trưởng Nguyễn Mạnh Hùng. Khi nói đến việc “công nhận” một ngôn ngữ nào đó “như ngôn ngữ thứ hai” là ta đang nói đến địa vị pháp lý của ngôn ngữ ấy trong xã hội, bên cạnh ngôn ngữ đã được công nhận là ngôn ngữ quốc gia (ở đây là tiếng Việt). Đúng hơn, để tránh nhầm lẫn thì trong trường hợp này nên nói rõ “công nhận tiếng Anh là ngôn ngữ chính thức thứ hai” (sau tiếng VIệt). Và để một ngôn ngữ không phải là tiếng mẹ đẻ của dân chúng trở thành một ngôn ngữ chính thức thứ hai của một quốc gia, thì điều đầu tiên cần làm là có một chính sách về ngôn ngữ/ngoại ngữ để tạo ra địa vị pháp lý cho ngôn ngữ ấy. Tóm lại là, như Bộ trưởng Nguyễn Mạnh Hùng đã nói, chúng ta cần Thủ tướng sớm công nhận tiếng Anh như một ngôn ngữ chính thức được sử dụng tại Việt Nam.

Nhưng phải chăng chỉ cần Thủ tướng đồng ý công nhận và ban hành chính sách thì ngay lập tức chúng ta sẽ có một môi trường sử dụng tiếng Anh tương tự như Singapore, Philippines, hay ít nhất là Malaysia? Tất nhiên, mọi việc không đơn giản thế. Nói ngắn gọn, để công nhận tiếng Anh như ngôn ngữ (chính thức) thứ hai tại Việt Nam thì điều kiện căn bản duy nhất cần đáp ứng là phải tạo ra một môi trường sử dụng tiếng Anh hàng ngày cho những người muốn hoặc cần sử dụng tiếng Anh. Và đó là lý do tại sao cho đến nay việc chính sách xem tiếng Anh như một ngôn ngữ thứ hai dễ dàng thành công ở các nước cựu thuộc địa, do những nước này đã có sẵn một “hạ tầng tiếng Anh” trong xã hội do chính quyền thực dân để lại.

Có thể học hỏi từ kinh nghiệm của hai quốc gia trong khu vực Đông Nam Á là Malaysia và Singapore. Cả hai đều là cựu thuộc địa của Anh. Trong thời gian còn dưới quyền cai trị của Anh thì tiếng Anh là ngôn ngữ chính thức duy nhất, được sử dụng  trong toàn bộ lĩnh vực  công quyền (hành chính – pháp lý, cùng tất cả các dịch vụ công như giáo dục, y tế, truyền thông báo chí vv). Sau khi dành được độc lập, thì chính quyền sở tại đứng trước một trong hai lựa chọn sau đây: (1) xóa bỏ hoàn toàn địa vị pháp lý của tiếng Anh, chỉ giảng dạy ngôn ngữ này trong nhà trường như một ngoại ngữ; (2) cho phép tiếng Anh tồn tại bên cạnh ngôn ngữ quốc gia với vai trò là một trong những ngôn ngữ chính thức.

Lựa chọn đầu tiên là điều mà Malaysia đã làm, và nhiều năm sau đất nước này đã vô cùng hối tiếc vì phải rất tốn rất nhiều công sức và thời gian để nâng cao khả năng tiếng Anh của người dân mà vẫn không đạt được kết quả mong muốn. Trong khi đó, Singapore đã táo bạo là giữ lại địa vị pháp lý của tiếng Anh trong xã hội. Kể từ khi Singapore độc lập, tiếng Anh chưa bao giờ mất vai trò chính thức của mình dù chỉ một ngày. Cố Thủ tướng tài ba Lý Quang Diệu đã rất sớm nhận ra rằng đối với Singapore, tiếng Anh chính là công cụ cho sự phát triển và hội nhập đất nước. Sự thành công của Singapore ngày nay không phải tự nhiên mà có, mà là kết quả của những chính sách ngôn ngữ kiên trì và mạnh mẽ trong suốt mấy chục năm qua, từ việc sử dụng tiếng Anh như ngôn ngữ chính thức trong nhà trường, dạy tiếng Anh cho trẻ em ngay từ mầm non và tiểu học, nhập toàn bộ sách giáo khoa từ Anh về cho học sinh học, đến việc buộc mọi công chức nhà nước phải có trình độ tiếng Anh thành thạo mới được bổ nhiệm vào chức vụ, vv. Những quyết định táo bạo mà không ít lần vấp phải nhiều chống đối. Và tốc độ phát triển của Singapore đã chứng minh cho sự sáng suốt của vị thủ tướng đầu tiên của đất nước này.

Rút cục lại, thì cũng giống như nền kinh tế thị trường, chúng ta không thể cứ tuyên bố xong là thế giới sẽ công nhận chúng ta. Để một ngôn ngữ được xem là chính thức tại một quốc gia thì ngôn ngữ ấy tối thiểu phải là ngôn ngữ của hành chính – pháp lý và của mọi dịch vụ công cộng.  Nếu các cơ quan công quyền hoàn toàn không sử dụng tiếng Anh, mọi giấy tờ văn bản đều bằng tiếng Việt, công chức – viên chức địa phương chỉ biết nói tiếng Việt; báo chí truyền thông cũng hoàn toàn bằng tiếng Việt; và ra đường nhìn bảng hiệu, đi xe công cộng, hỏi thăm đường vv đều phải sử dụng tiếng Việt, thì việc ban hành chính sách công nhận tiếng Anh như ngôn ngữ thứ hai tại Việt Nam ngay lúc này chỉ thể hiện một ý chí hoàn toàn vượt quá khả năng đáp ứng của chúng ta mà thôi.


Sunday, December 23, 2018

Sau Brexit, liệu tiếng Anh có còn là ngôn ngữ chính thức của EU?


Dẫn: Mới đây, tôi có ngồi chung một buổi trao đổi bàn tròn trên VTV3 với TSKH Đoàn Hương về chủ đề có nên có chính sách xem tiếng Anh là ngôn ngữ thứ hai tại VN hay không. Những phát biểu của tôi và của chị Đoàn Hương mọi người đã nghe và cũng đã bàn tán nhiều rồi, nên tôi không có ý kiến gì thêm. Chỉ là có một phát biểu của chị Đoàn Hương mà lúc ấy tôi chưa tìm hiểu nên không tranh luận gì, nhưng nhờ vậy mà giờ đây tôi mới bỏ công tìm hiểu và viết ra đây để chia sẻ với mọi người luôn thể.
----------
Sau phát biu ca TSKH Đoàn Hương trên VTV3 gn đây rng sau khi nước Anh ra khi EU thì ngôn ng này không còn đa v là ngôn ng chính thc ti EU na (hàm ý là vì th VN nên cân nhc trong vic đưa ra chính sách công nhn tiếng Anh là ngôn ng th hai (NN2), đã có nhiu tranh lun v vn đ này, thm chí khá gay gt. Hu hết đu lên tiếng phn đi phát biu ca TSKH Đoàn Hương, rng dù nước Anh có rút ra khi EU thì tiếng Anh vn có vai trò quan trng châu Âu trên thế gii vì vai trò ca tiếng Anh như mt ngôn ng toàn cu là không có gì đ tranh cãi.

Tôi đng quan đim vi ý kiến phn bin TSKH Đoàn Hương v tm quan trng ca tiếng Anh, nhưng thy rng hình như hai bên đang nói v nhng điu khác nhau. TSKH Đoàn Hương đang nói v đa v CHÍNH THC ca tiếng Anh ti EU (là mt phn ca thế gii), còn nhng người phn bin thì li nói vvai trò THC T ca ngôn ng này trong thế gii hin đi, vi tính hóa và toàn cu hóa hin nay (mà người VN c thích gán cái mác 4.0, hi hi). Và câu hi đt ra cho tôi là: phát biu ca TSKH Đoàn Hương liu có đúng không, tc là, nếu nước Anh rút ra khi EU thì tiếng Anh (hn là) không còn đa v chính thc na, có phi không? 

Vi câu hi y, tôi đi tìm. Trước hết là tìm các ngôn ng chính thc hin nay ti EU. Và thy rng, hin nay Châu Âu có đến 24 ngôn ng được xem là chính thc (ngun đây, http://www.europarl.europa.eu/factsheets/en/sheet/142/language-policy,  xem ghi chú [1] cui trang trong link trên, mà tôi cũng chép li đây:  The 24 official languages of the EU are: Bulgarian, Croatian, Czech, Danish, Dutch, English, Estonian, Finnish, French, German, Greek, Hungarian, Irish, Italian, Latvian, Lithuanian, Maltese, Polish, Portuguese, Romanian, Slovak, Slovenian, Spanish and Swedish.)

Như thế có nghĩa là (hình như?) ngôn ng ca mi quc gia thành viên ca EU đu được xem là ngôn ng chính thc, ch không có phân bit ngôn ng ca nước ln, hùng mnh hoc đông dân, và nước nghèo, nh chng hn. Vì trong tài liu mà tôi đã đưa link trên đã nêu rõ v nguyên tc tôn trng s đa dng v ngôn ng ca Châu Âu, và nguyên tc bình đng gì gì đó. Tóm li, nước ln nước nh gì cũng có mt ngôn ng riêng ca mình, và ngôn ng nào cũng quan trng và đu là ngôn ng chính thc hết.

(Phi nói thêm: Trong cuc trao đi ngoài l ca bàn tròn, tôi thy TSKH Đoàn Hương cũng có ít nhiu trăn tr v chính sách ca VN đi vi các ngôn ng ca dân tc ít người VN, cho rng l ra chúng ta phi có chính sách rõ ràng hơn v các ngôn ng này, vi hàm ý rng các dân tc thiu s l ra phi được quyn xem tiếng m đ là ngôn ng chính thc ca quc gia, ging như Singapore c 3 dân tc Hoa, Mã, n đu được xem ngôn ng ca mình là ngôn ng chính thc. Đây là mt quan đim tiến b và đáng lưu ý, có điu trong bui trao đi bàn tròn thì TSKH Đoàn Hương đã không có dp nói ra điu này.)

Nhưng câu hi vn chưa được tr li là, liu sau Brexit tiếng Anh có còn đa v CHÍNH THC trong cng đng châu Âu na không? (Còn vai trò quan trng v mt THC T thì rõ ràng không cn phi bàn na, nh?)

Không có câu tr li, thì đi tìm thôi. Trăm năm trong cõi người ta, cái gì không biết thì tra gúc g mà

Và, eureka, tôi đã tìm thy! Đây: https://qz.com/1270508/even-after-brexit-english-will-remain-the-language-that-holds-the-eu-together/
“Sau Brexit, tiếng Anh vẫn cứ là ngôn ngữ giúp kết nối các nước EU lại với nhau”

Như vy đã rõ chưa?

Nếu ai còn m c (đc bit là khi cng đng Pháp ng, tôi đoán thế) thì xin đc đon trích dưới đây (trích trong bài báo có link trên). Tôi lười dch quá, các bn t google translate tm vy.

English is one of the EU’s 24 official languages. Though the EU provides important information on policies in all its official languages, the Commission only has English, French, and German. Once Britain leaves the EU in 2019, there will only be two member states—Ireland and Malta—where English is the official language. (That’s just 1% of the total EU population.)

Although English is widely used within EU institutions, this wasn’t always the case. The French language used to be essential to getting any diplomacy done, but that changed once, where English is widely spoken as a foreign language, joined the EU in 1995. The addition of several central and eastern European countries in 2004 also bolstered the number of people who speak English as a foreign language. By 2014, a  showed that though native-English speakers were vastly outnumbered in the European parliament, English was used during debates. In 2015, the EU commission had more than  translated into English, compared with 72,662 pages in French.

Vy cui cùng chúng ta có th rút ra kết lun gì? Chính sách ngôn ng chính thc th hai thì có th b nh hưởng bi chính tr, ngoi giao vv, nhưng vai trò thc tếca tiếng Anh trong thếgii ngày nay thì chc là không còn ai nghi ng na. Và cũng chính vai trò thc tế này li có tác đng ngược li đến chính sách, như trong trường hp EU dù nước Anh có rút ra thì người ta vn quyết đnh đ nó li đ đóng vai trò kết ni gia các nước trong EU. Thế đy!

Tóm li, vn c phi hc tiếng Anh thôi, mi người ơi!