Monday, March 18, 2013

Tiếp tục chuyện chuẩn châu Âu: "Rối rắm chuyện đạt chuẩn" (Nguyễn Vạn Phú)

Cách đây vài hôm tôi có viết một mẩu về chuẩn châu Âu, được rất nhiều người đọc và ủng hộ, đặc biệt là các học viên cao học TESOL của tôi. Thực ra, bài viết ấy của tôi cũng chẳng có nhiều thông tin mới, vì chỉ đăng lại những thông tin trên báo chí, kèm một vài lời thở than, bình luận của tôi mà thôi. Sự quan tâm của độc giả đối với bài viết ấy chẳng qua là vì đó là một vấn đề nhức nhối có liên quan đến toàn bộ hệ thống giáo dục của VN, và dường như nó đang bị mắc kẹt ở đâu đó và mà chưa hề có lối ra. Bí rị!

Viết để đó, rồi quên đi, cho đến hôm qua thì tôi nhìn thấy trên tường facebook của mình có hiện lên một comment của nhà báo nổi tiếng Nguyễn Vạn Phú, đại khái chờ đợi tôi có ý kiến về một việc gì đó (hẳn là liên quan đến giáo dục hoặc tiếng Anh gì đó thôi, tôi nghĩ thế). Biết thế, nhưng bận quá nên tôi chưa đọc được. Hôm nay vẫn còn bận, nhưng tôi cũng cố tìm một chút thời gian để tìm hiểu xem nhà báo NVP muốn tôi có ý kiến về việc gì.

Thì ra lại là chuyện chuẩn châu Âu! Thế thì đúng nghề của tôi rồi đó. Nếu có thời gian thì tôi sẽ viết đến cả chục bài về việc này cũng được, vì "bắt trúng đài"! Nhưng vì đang bận quá, nên tôi sẽ chỉ đăng bài viết của anh NVP ở đây, rồi từ từ sẽ có nhận định của mình sau về vấn đề này. Các bạn đọc bài của anh NVP bên dưới, và trao đổi nhé!

Nói thêm: Riêng chuyện quy đổi từ chuẩn châu Âu (B1, B2, C1 vv) sang điểm số của các kỳ thi tiếng Anh quốc tế khác cũng đủ là đề tài để tôi viết thành mấy bài rồi. Vì hiện nay tại VN, dường như có rất nhiều cách hiểu khác nhau về thế nào là B1, B2, C1, C2. Ngay trên blog này tôi cũng đã một vài bài về điều ấy, trong đó tôi còn nhớ có bài "300 điểm TOEIC có phải là trình độ B1", đại khái thế. Và bài viết của anh NVP có đề cập đến việc Bộ Giáo dục đang đặt yêu cầu quá cao đối với giáo viên tiếng Anh, vì theo anh C1 là tương đương với 7.5 hoặc 8.0 IELTS và 110-120 TOEFL-iBT.

Thực ra, quy C1 sang thành các mức điểm như thế là hơi cao, cần hạ thấp xuống một chút. Vì 120 TOEFL-iBT là điểm tối đa của kỳ thi này, như thế thì phải tương đương với C2 mới đúng. Cũng vậy, đạt cỡ 7.0-7.5 IELTS là đã có thể xem là đạt C1 được rồi, còn 8.0 trở lên thì phải tương đương với C2. 

Có thể tham khảo ở đây: http://www.languagepoint.eu/Publi/docs/4_CEFR%20tabelle%20esami.pdf 

Tuy nhiên, chi tiết nho nhỏ này không hề làm giảm chút nào chất lượng bài viết của anh NVP với những vấn đề mà bài viết đặt ra. Và, cũng như nhiều bạn đọc khác (hẳn là thế), tôi cũng đang chờ đợi bài viết tiếp theo của anh NVP với những giải pháp của anh.

Enjoy, các bạn nhé!
------------------


Rối rắm chuyện đạt chuẩn
(Nguồn: Blog NVP)
Có thể tóm tắt theo kiểu đơn giản hóa câu chuyện đang rối như đống bùi nhùi liên quan đến dạy và học ngoại ngữ ở Việt Nam như sau:

+ Đầu tiên nhà nước thấy việc dạy và học ngoại ngữ ở Việt Nam không có hiệu quả bèn soạn đề án để cải tiến với cột mốc 2020, kinh phí lên đến nửa tỷ đô-la Mỹ.

+ Một trong những bước triển khai đầu tiên là khảo sát năng lực giáo viên theo chuẩn châu Âu (CEFR), giáo viên cấp 1 phải đạt cấp độ B1, giáo viên cấp 2 – cấp độ B2, giáo viên cấp 3 – cấp độ C1. Từ đó, mọi việc rối lên vì tỷ lệ giáo viên đạt chuẩn rất thấp, ví dụ ở TPHCM, 1.100 giáo viên đi thi thì đến 929 vị không đạt. Trên bình diện toàn quốc, chỉ có 2%-3% giáo viên đạt chuẩn.

Chuẩn hóa giáo viên là bước đi đúng đắn vì không thể nào hy vọng học sinh giỏi lên theo đề án nếu giáo viên vẫn còn yếu kém. Những lập luận theo kiểu ăn lương Việt Nam mà đòi chuẩn châu Âu thiệt phi lý là lập luận không xác đáng.

Tuy nhiên, điều mỉa mai ở đây là chính Bộ Giáo dục & Đào tạo đã phủ nhận toàn bộ bằng cấp đã cấp cho sinh viên tốt nghiệp các trường đại học, cao đẳng ngoại ngữ trong hàng chục năm qua.

Thừa nhận quá trình đào tạo là sai thì bây giờ song song với việc kiểm tra năng lực giáo viên, phải nhanh chóng ưu tiên cải cách chương trình giảng dạy đào tạo giáo viên ngoại ngữ ở các trường đại học đi chứ. Cứ đào tạo theo kiểu cũ rồi sẽ sản sinh một lớp giáo viên không đạt chuẩn mới.

Song song với việc yêu cầu giáo viên đạt chuẩn châu Âu (tức phải có cả bốn kỹ năng nghe nói đọc viết) thì chương trình học từ cấp 1 đến cấp 3 phải thay đổi, phải dạy cho học sinh cả bốn kỹ năng lúc đó tự nhiên sẽ nảy sinh yêu cầu giáo viên rành bốn kỹ năng. Việc thi cũng vậy.

+ Các trường đại học là nơi đào tạo giáo viên không đạt chuẩn nay lại được giao nhiệm vụ đào tạo lại chính những giáo viên đó rồi được phép tổ chức thi sao cho giáo viên đạt chuẩn. Đó là điều không tưởng. Vì vậy mới có chuyện biến tướng có hai loại khảo sát: khảo sát theo kiểu nước ngoài (tức nhờ Cambridge khảo sát) và khảo sát theo kiểu nội bộ (rồi sẽ xuất hiện các kiểu chạy giấy chứng nhận). Các trường đại học còn xem đây là dịp “cải thiện” thu nhập cho giảng viên, tổ chức dạy, tổ chức thi đủ kiểu.

+ Chuẩn mực là cái cần hướng tới nhưng chuẩn châu Âu như quy định là khá cao: C1 tương đương với IELTS 7.0 đến 8.0, hay bằng TOEFT-iBT đến 110-120 điểm. Đã nhiều năm thi cử cứ hướng đến chuyện đọc hiểu rồi ngữ pháp, làm sao giáo viên không mai một các kỹ năng khác. Nên có một giai đoạn chuyển tiếp để giáo viên tự điều chỉnh lại bốn kỹ năng của mình, nhất là hiện nay đối với đa số học sinh, kỹ năng đọc hiểu vẫn là kỹ năng hữu dụng nhất khi đi thi, kể cả thi tuyển sinh đại học, khi vào đại học hay khi ra đời làm việc. Cũng có người nói, nếu cứ kiểm tra theo kiểu này thì dẹp quách các trường đại học sư phạm ngoại ngữ đi, chỉ cần tổ chức thi tuyển, ai đạt B1, B2 hay C1 thì cho dạy ở các cấp tương ứng!!!

+ Quan trọng hơn cả chuẩn châu Âu (vào Google gõ CEFR sẽ thấy chi tiết) là để dành cho người học, sao lại áp dụng cho người dạy. Nói theo kiểu người dạy phải cao hơn người học hai cấp độ là không chuẩn. Người dạy đòi hỏi một bộ kỹ năng hoàn toàn khác, trong đó kỹ năng sư phạm là rất quan trọng.

+ Vấn đề cũng còn nằm ở chỗ chuẩn châu Âu như thế nhưng không hề có những bài kiểm tra để coi thử người thi có đạt hay không mà phải dùng các hệ thống kiểm tra đang tồn tại để kiểm tra rồi công nhận theo cách so sánh tương đương, ví dụ hệ thống kiểm tra TOEFL hay IELTS. Cái này phải nói cho rõ không thôi cứ lẫn lộn đủ thứ, tức là không hề có bằng (hay chứng chỉ hay chứng nhận) B1, B2, C1, C2…

+ Nhận xét cuối cùng, các trung tâm giảng dạy tiếng Anh tự nhiên có thêm một loại khách hàng mới: giáo viên tiếng Anh đi học lại – kể cũng là chuyện hy hữu.
Cập nhật: Có khá nhiều phản hồi về đề tài này. Tôi sẽ tổng hợp và viết tiếp bài khác, về việc đi tìm một giải pháp khả dĩ cho vấn đề này trong một hai ngày tới.

No comments:

Post a Comment