Rất đáng đọc, toàn bài. Còn dưới đây là một vài trích dẫn và nhận xét của tôi:
Còn nhiều người khác nửa đùa nửa thật “thảm đỏ thu hút nhân tài hiện nay tại nhiều địa phương đang trải ra đều có “cài chông” bên dưới” nên trí thức không dám mạo hiểm đặt chân lên.
Chẳng biết những người phát biểu có ý gì khi nói đến việc "cài chông", nhưng nếu là tôi, thì "chông" ở đây chính là quan điểm về quản lý con người ở khu vực công: nhấn mạnh tính "chấp hành cao", chỉ "quản lý hành vi" (vd: vâng lời cấp trên, "vui vẻ hòa đồng" với những người ngang cấp, được quần chúng tức "đám đông" chấp nhận), không "quản lý kết quả" (tính cách thế nào không quan trọng, miễn sao làm việc có hiệu quả, sáng tạo đổi mới).
Hoặc nói theo ngôn ngữ quản lý: đừng quản lý vi mô (micro-managing), mà hãy quản lý vĩ mô (macro-managing), vì đây là quản lý nhân tài cơ mà - tức những người thuộc thành phần hiếm, nằm ở đuôi trên của hình chuông phân bố chuẩn, chứ không phải là phần giữa của hình chuông! Đâu có phải là quản lý công nhân trong xưởng máy đâu mà lại đòi quản lý từng hành vi cụ thể, mọi việc làm răm rắp theo lệnh trên hoặc theo các quy định máy móc và đôi khi vô lý, như hiện đang làm?
“Cần phải thu hút nhiều người trẻ có trình độ chuyên môn, có tâm huyết với địa phương. Lực lượng trí thức này hiện nay rất dồi dào và luôn muốn được cống hiến” - ông Minh nhấn mạnh.
Và ông bày tỏ: để họ mạnh dạn đặt chân lên tấm thảm đỏ của các tỉnh, nhất thiết từ lãnh đạo đến công chức phải đổi mới suy nghĩ và cách làm. Đừng nghĩ trí thức trẻ chấp nhận về tỉnh là vì ham tiền bạc, nhà cửa, đất đai hay muốn thăng tiến về chức vụ, địa vị xã hội.
Thực tế cho thấy đa số trí thức trẻ muốn thăng tiến nhưng là thăng tiến về chuyên môn nghiệp vụ.
Tôi cũng rất đồng ý với nhận định này (nhân tiện, người phát biểu nằm trong ban lãnh đạo của ĐHQG-HCM, nơi tôi làm việc, cho nên tôi ... đương nhiên là đồng ý rồi!) ;-)
Hehehe, mấy hôm nay ngâm cứu về phương pháp ngâm cứu hay sao mà đưa ra cái hình tượng phân phối chuẩn để viết bài thế? Môt hình tượng chuẩn trong nhận xét.
ReplyDeleteChà, hôm nay được bác khen, tôi nở mũi đấy (và như thế, tất nhiên là ... không đẹp). Bác chê, tôi thấy thoải mái hơn (thật ra lúc đầu rất shocked khi bị chê, nhưng miết rồi quen, bây giờ được khen thì lại ... shocked, nhưng mà shocked ngược!
ReplyDeletePA