Tựa của entry này là tôi rút ngắn lại tựa bài viết vừa đăng trên VietnamNet hôm nay, ở đây.
Để hiểu và tham gia cuộc tranh luận này - tức nên dùng roi mẹ Hổ hay kẹo chú Sam để dạy con - thì các bạn phải chịu khó đọc hết bài ấy, và có lẽ là các bài liên quan nữa. Rất đáng đọc, và đáng tranh luận nữa.
Còn ý kiến của tôi, ngắn gọn là như thế này: Mẹ Hổ có thể thành công trong việc cho con vào Đại học, chẳng qua đó là vì theo truyền thống gia đình. Hai cô con gái của bà được người lớn tính toán giúp cho đường đi nước bước, và ép các cô đi với một thứ kỷ luật thép của quân đội, cộng với những điều kiện tối ưu cho việc học của các cô mà bà mẹ Hổ đã đúc kết ra được từ kinh nghiệm của mình.
Tốt lắm. Tiến lên bằng kinh nghiệm đã tích lũy từ trước, khỏi phải trải qua những thử nghiệm mất thì giờ, lãng phí công sức.
Nhưng tôi cứ nghĩ, có phải vào được các đại học lớn (Harvard, Yale) là điều tốt nhất cho 2 cô con gái kia chưa?
Rồi khi 2 cô có gia đình, phải chăng 2 cô lại tiếp tục cái truyền thống giáo dục ấy, sang đời thứ 3?
Tôi hy vọng rằng không! Vì nếu áp dụng đến đời thứ ba thì chắc chắn nó sẽ không còn tốt nữa. Nó đã bị stale, tức là "thiu" ấy. Chẳng còn chút tươi mới nào cả, mất hết sự sáng tạo, tất cả chỉ còn 1 con đường. Mất sự đa dạng, giống như trong thiên nhiên người ta cần sự đa dạng sinh học ấy.
Không phải tự nhiên mà VN có câu: "Không ai giàu 3 họ, không ai khó 3 đời." Các bạn cứ nghĩ đi mà xem, câu này thâm thúy lắm đấy.
Chỉ là viết tản mạn khi đọc được một bài viết hay thôi; có lẽ tôi sẽ có bài viết nghiêm chỉnh về việc này vào một dịp khác.
Các bạn đọc, và tranh luận xem như thế nào nhé! Vấn đề rất hay, và đụng chạm đến tất cả mọi người chúng ta mà.
Wednesday, June 15, 2011
Rất thú vị: "Roi mẹ Hổ, kẹo chú Sam"!
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment